Tác giả Payam Soltan Ahmadi, Ahmad Khoshgard,
Hossein Ahmadi Danesh Ashtiani
Ngày đăng tải 24/03/2024
DOI https://doi.org/10.1016/j.jer.2024.03.017
Nguồn bài nghiên cứu Science Direct
Từ khóa Mô phỏng tòa nhà tham chiếu

Các kịch bản tiết kiệm năng lượng

Biến đổi khí hậu

Dữ liệu thời tiết tương lai

Thỏa thuận Paris

1 – GIỚI THIỆU

Các quốc gia đã và đang triển khai các biện pháp tiết kiệm năng lượng để giảm bớt các tác động tiêu cực của họ đến môi trường do lượng khí CO2 tăng lên trên toàn thế giới. Để dự báo hiệu quả tình trạng trong tương lai và đánh giá hiệu quả của các kịch bản tiết kiệm và giảm thiểu năng lượng, việc ước tính tiêu thụ năng lượng và lượng CO2 phát thải liên quan từ nhiên liệu hóa thạch là rất cần thiết. Ngành dân dụng ở Iran, chiếm khoảng 30% tổng mức tiêu thụ năng lượng, là trọng tâm của nghiên cứu này. Nghiên cứu đã phát triển một mô hình dự báo tiêu thụ năng lượng trong tương lai và lượng khí thải nhà kính đặc trưng cho các tòa nhà dân cư ở Iran, bằng cách xem xét biến đổi khí hậu và sử dụng dữ liệu thống kê. Để đánh giá các kết quả tiềm năng, các kịch bản Kinh doanh như Thường lệ (Business-As-Usual) và tiết kiệm năng lượng được so sánh. Nghiên cứu cũng đánh giá tiềm năng tiết kiệm năng lượng và giảm phát thải CO2 trên nhiều tỉnh thành khác nhau. Việc tuân thủ các yêu cầu về năng lượng trong Quy định Xây dựng Quốc gia bằng cách xem xét tác động của biến đổi khí hậu lên tiêu thụ năng lượng trong các ngôi nhà ở các khu vực khí hậu khác nhau đã được ưu tiên. Kết quả cho thấy rằng dưới các kịch bản giảm thiểu khác nhau, lượng phát thải CO2 trong lĩnh vực hộ gia đình dự kiến sẽ giảm 15.7%, 18.4%, 26.8%, và 31.8% vào các năm 2030 và 2050. Theo Thỏa thuận Paris, những giảm thiểu này phù hợp với cam kết Đóng góp Quốc gia Xác định của Iran. Nghiên cứu nhấn mạnh tầm quan trọng của các biện pháp cụ thể và thực hiện chính sách để giảm đáng kể lượng phát thải CO2 trong lĩnh vực dân dụng, hỗ trợ các nỗ lực toàn cầu nhằm giảm thiểu biến đổi khí hậu. Phương pháp luận được mô tả ở đây giải quyết các thách thức liên quan đến năng lượng trong bối cảnh dữ liệu có sẵn về thống kê tòa nhà dân cư. Trong khi thừa nhận tiềm năng cải tiến thêm, việc phát triển một phân loại chi tiết về các tòa nhà dân cư của quốc gia có triển vọng nâng cao độ chính xác của mô hình hóa trong các nghiên cứu tương lai và cho phép các đánh giá mạnh mẽ hơn về các chiến lược tiết kiệm năng lượng.

2 – MÔ TẢ HỆ THỐNG

Hệ thống đánh giá được phát triển bao gồm các mô hình tiêu thụ năng lượng và phát thải khí nhà kính dựa trên các dữ liệu thời tiết hiện tại và tương lai. Nghiên cứu sử dụng phần mềm EnergyPlus 8.9 để mô phỏng các kịch bản tiêu thụ năng lượng của các tòa nhà trong tương lai.

3 – PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU

Mô hình hóa và mô phỏng: Sử dụng các công cụ như EnergyPlus để mô phỏng các kịch bản tiêu thụ năng lượng của các tòa nhà dân cư theo ba tiêu chuẩn tiết kiệm năng lượng EC, EC+, và EC++.

Phân tích hồi quy: Sử dụng phân tích hồi quy để ước tính mức tiêu thụ năng lượng và phát thải CO2 dựa trên các chỉ số nhiệt độ hàng năm (HDD, CDD) và diện tích tổng cộng của tòa nhà.

4 – KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU

Chính xác mô hình: Mô hình ước tính chính xác nhu cầu năng lượng và phát thải CO2 từ các tòa nhà dân cư.

Tác động tổng thể: Kết quả cho thấy việc áp dụng các tiêu chuẩn tiết kiệm năng lượng có thể giảm đáng kể phát thải CO2. Dưới các kịch bản giảm thiểu, phát thải CO2 có thể giảm 15.7%, 18.4%, 26.8%, và 31.8% vào các năm 2030 và 2050.

5 – KẾT LUẬN

Nghiên cứu khẳng định rằng các biện pháp tiết kiệm năng lượng và tuân thủ các tiêu chuẩn năng lượng trong xây dựng tòa nhà dân cư có thể giảm đáng kể phát thải CO2, góp phần đạt được các mục tiêu của Thỏa thuận Paris. Các kết quả nhấn mạnh tầm quan trọng của việc phát triển các chiến lược tiết kiệm năng lượng và thực hiện các biện pháp chính sách phù hợp để giảm phát thải khí nhà kính trong lĩnh vực dân cư.