Tác giả: Yan Wu, Jianlei Niu, Xiaoping Liu
Ngày đăng tải: 10/07/2017
DOI: 10.1007/s12273-017-0388-6

Việc xác định các con đường lây truyền qua không khí có thể xảy ra và đánh giá rủi ro lây nhiễm liên quan là điều cần thiết để triển khai các biện pháp kiểm soát hiệu quả. Nghiên cứu này tập trung vào sự phân tán chất ô nhiễm giữa các căn hộ do sự xâm nhập của không khí trong một tòa nhà dân cư cao tầng (HRR). Phân bố áp suất gió bên ngoài trên mặt đứng tòa nhà được thu được từ các thí nghiệm trong đường hầm gió. Sự xâm nhập và truyền tải khí truy vết giữa các hộ gia đình được mô phỏng sử dụng mô hình đa vùng. Cấp độ rủi ro theo chiều cao tòa nhà và dưới các hướng gió khác nhau được kiểm tra, và ảnh hưởng của diện tích rò rỉ của các thành phần được phân tích. Kết quả cho thấy, nguy cơ lây nhiễm chéo có thể lên tới hơn 20% do tỷ lệ xâm nhập không khí thấp dưới 0,7 ACH, cao hơn đáng kể so với nguy cơ 9% thu được trong các phép đo thực tế trước đây của chúng tôi với tỷ lệ thay đổi không khí trên 3 ACH. Khi tỷ lệ xâm nhập không khí tăng lên theo chiều cao tòa nhà, nguy cơ lây nhiễm chéo thường cao hơn ở các tầng thấp. Tác động của hướng gió đối với mức độ phân tán giữa các căn hộ là đáng kể và sự hiện diện của nguồn ô nhiễm ở phía đón gió dẫn đến nguy cơ lây nhiễm chéo cao nhất ở các căn hộ liền kề khác trên cùng tầng. Việc cải thiện độ kín khít của các thành phần bên trong và tăng cường sự thay đổi không khí thông qua các thành phần bên ngoài có lợi cho việc kiểm soát sự truyền tải giữa các căn hộ bên trong do sự xâm nhập của không khí. Tuy nhiên, cách tiếp cận này có thể làm tăng lây nhiễm chéo thông qua việc truyền tải bên ngoài và các biện pháp kiểm soát hiệu quả cần được khám phá thêm khi xem xét nhiều con đường truyền tải.

Link: Springer Link | Research Gate