Tác giả Jing Xin

Chongfu Huang

Ngày đăng tải 05/10/2013
DOI 10.1016/j.firesaf.2013.09.022
Nguồn bài nghiên cứu Science Direct
Từ khóa Phân tích rủi ro cháy

Tòa nhà dân cư

Cụm kịch bản

Biện pháp quản lý rủi ro cháy

1 – GIỚI THIỆU

Bài viết trình bày một mô hình phân tích rủi ro cháy trong các tòa nhà dân cư dựa trên cụm kịch bản và ứng dụng của nó trong quản lý rủi ro cháy. Phân tích rủi ro cháy là quá trình hiểu và đặc trưng hóa các nguy cơ cháy, các hậu quả không mong muốn có thể xảy ra, cùng với xác suất xảy ra cháy và hậu quả. Mục đích là đánh giá và đưa ra quyết định về mức độ rủi ro cháy để xác định xem có nên thực hiện các biện pháp quản lý rủi ro phù hợp hay không. Do đó, phân tích rủi ro cháy là nền tảng để quản lý rủi ro cháy. Trong nghiên cứu này, cụm kịch bản được xây dựng trong quá trình phân tích rủi ro cháy, và số lượng tử vong cùng tổn thất tài sản trực tiếp được chọn làm chỉ số rủi ro cháy. Cuối cùng, mức độ rủi ro cháy trung bình của các tòa nhà dân cư được định lượng chi tiết. Với các mô hình rủi ro chi tiết này, các biện pháp quản lý rủi ro cháy có thể được áp dụng nhằm cải thiện xếp hạng an toàn cháy và giảm thiểu mức độ rủi ro cùng các tổn thất sau đó.

2 – MÔ TẢ HỆ THỐNG

Hệ thống được phân tích bao gồm các cụm kịch bản cháy, cụ thể là kịch bản cháy, kịch bản dập lửa tự động, và kịch bản hành vi của con người. Mỗi kịch bản mô tả các yếu tố như nguồn gốc cháy, tốc độ lan truyền lửa, điều kiện thông gió và các hệ thống kiểm soát cháy. Hệ thống cũng bao gồm các biện pháp như hệ thống báo cháy, phun nước tự động và kiểm soát khói. Các cụm kịch bản này cho phép đánh giá chi tiết xác suất xảy ra và hậu quả của các vụ cháy trong các tòa nhà dân cư, hỗ trợ xây dựng các biện pháp quản lý hiệu quả hơn.

3 – PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU

Phương pháp nghiên cứu bao gồm các bước phân tích rủi ro cháy: xác định đặc điểm tòa nhà, nhận diện nguy cơ cháy, thiết kế cụm kịch bản, ước tính tần suất cháy và hậu quả, sau đó tính toán tổng mức rủi ro cháy của tòa nhà. Các công thức toán học được sử dụng để định lượng rủi ro tử vong và tổn thất tài sản. Dữ liệu được thu thập từ các báo cáo thống kê cháy tại Trung Quốc trong giai đoạn 2007–2010, kết hợp với các mô hình lý thuyết và phân tích định lượng để tính toán rủi ro trung bình của tòa nhà dân cư.

4 – KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU

Kết quả cho thấy, rủi ro tử vong trung bình trong các tòa nhà dân cư ở Trung Quốc từ năm 2007 đến 2010 là 4.95 × 10⁻⁸ ca tử vong/m²/năm, trong khi rủi ro tổn thất tài sản trung bình là 1.36 × 10⁻⁸ triệu nhân dân tệ/m²/năm. Các biện pháp phòng ngừa như cấm hút thuốc trong nhà, kiểm tra và bảo trì hệ thống phun nước tự động, và tổ chức diễn tập sơ tán định kỳ giúp giảm đáng kể rủi ro cháy. Ví dụ, lắp đặt hệ thống phun nước tự động có thể giảm 81% tỷ lệ tử vong trong các tòa nhà căn hộ so với tòa nhà không có hệ thống này.

5 – KẾT LUẬN

Phân tích rủi ro cháy cung cấp một cách tiếp cận hệ thống để đánh giá và giảm thiểu rủi ro cháy trong các tòa nhà dân cư. Kết quả nghiên cứu khẳng định rằng việc áp dụng các biện pháp bảo vệ bổ sung, chẳng hạn như nâng cao nhận thức về an toàn cháy, cải thiện hệ thống bảo vệ cháy, và tổ chức diễn tập sơ tán, có thể cải thiện đáng kể mức độ an toàn. Phương pháp này không chỉ hỗ trợ việc quản lý rủi ro hiện tại mà còn tạo tiền đề để phát triển các chiến lược quản lý rủi ro toàn diện hơn trong tương lai.